Tóc nâu

TÀ ÁO THƠ




Viết cho ai khi không còn ai nữa ...  
Thơ chìm sâu vào quên lãng mất rồi!
Người xưa giờ như mây gió xa trôi
Tôi ở lại, đếm thời gian tích tắc...



Ừ thế đấy, chút ân tình còn mất
Giữ cho mình chứ biết trách ai đây
Mùa theo mùa, cứ thế mà vần xoay
Tô điểm mãi những vần thơ xưa cũ...
Góc thơ xưa giờ đã là phố cổ
Rong rêu nào mang đậm nét ưu phiền
Tôi với Người chưa cạn hết niềm riêng
Thơ (đã) lạc vận, bút nghiên (đà) mòn mỏi
Nếu một ngày có ai đặt câu hỏi
Xin trả lời " Tình mỏi cánh bay xa,
Nên chỉ còn Thơ, một thuở: Người (và)Ta
Trăm thương nhớ trên (tà) áo thơ ngày ấy!




 

Được bạn: HB đưa lên
vào ngày: 12 tháng 2 năm 2017

Bình luận về Bài thơ "TÀ ÁO THƠ"